Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Tròn đầy nguyện vọng, yêu thương.

Hàng nghìn năm nay, trẻ thơ đất Việt vẫn thương chú Cuội trong lời mẹ, lời bà ru một góc sân: Chú Cuội ngồi gốc cây đa/ Để trâu ăn lúa gọi cha ời ời… Cũng đã bao năm, từ sau Tết Trung thu Độc lập trước hết, tuổi thơ khắp mọi miền giang sơn còn được biết đến một vầng trăng yêu trong những bức thư, bài thơ của Bác Hồ: Trung thu trăng sáng như gương/ Bác Hồ ngắm cảnh thương nhớ nhi đồng.

Mười hai lần tròn trăng trong một năm, nhưng đêm Rằm tháng Tám được dành riêng cho trẻ con.

Có phải không, vì đêm này trăng tròn nhất, sáng nhất, viên mãn nhất, như bao lăm hoài vọng, thương tình của chúng ta gửi cả vào con nít? Nào những phố xá ranh con đèn hoa, nào những bước chân, những chuyến xe tìm về vùng khó, tìm về nơi cần vòng tay san sẻ.

Cũng là điều khiến người lớn không khỏi nghĩ suy, day dứt. Dẫu chưa thể đến hết cùng với các em, nhưng niềm mong mỏi cho các em tinh quái những nụ cười, ấm lại đôi mắt đợi trông là điều rất thật.

Thật như trong mỗi trái tim của người lớn bữa nay, đều đã từng đập nhịp rộn rã tiếng trống ếch, đập nhịp hồi hộp giờ phá cỗ, trông trăng. Dẫu cuộc đời này vẫn còn khuyết thiếu, thì chẳng lẽ chúng ta không thể mang đến tặng được cho mọi tuổi thơ tròn một ánh trăng Rằm?  THỤY ANH.

Con số hàng vạn trẻ khuyết tật, hàng vạn trẻ mồ côi, trẻ bị bỏ rơi, rồi trẻ lang thang, trẻ nhiễm chất độc da cam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét