Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Đua nhau cách làm viết du ký.

Những câu chuyện được đúc kết từ những chuyến đi táo bạo, liều lĩnh lại chưa mấy chau chuốt về ngòi bút, chạm được đến tầng sâu cảm xúc trong người đọc

Đua nhau viết du ký

Bạn đọc đổ xô tìm mua sách, những đường link được san sẻ tới tấp trên mạng.

Nhưng đọng lại sau những cuốn sách đó là gì? Mặc dù không thể khẳng định là “dở” nhưng rất nhiều tác phẩm du ký vào hàng “best-seller” của ta lại nhạt nhòa về văn phong cũng như giá trị tư tưởng. Cái bạn đọc cần không chỉ là hiểu biết về mặt địa lý, mặc cả những giá trị ý thức, chiều sâu văn hóa, tư tưởng.

Cùng với đó là vô kể những tranh cãi xôn xang, thậm chí là được đẩy đến mức găng mà cực điểm là Xách ba lô lên và đi của Huyền Chip. Bên cạnh mảng văn chương trong nước, ở lãnh địa của văn chương dịch cũng xuất hiện không ít những tác phẩm có chất lượng.

Sách du ký đang được độc giả khôn cùng quan hoài   Đâu là giá trị thật?   Cô gái 23 tuổi “du lịch bụi” qua 25 nhà nước hay chàng trai đi bộ xuyên Việt trong 80 ngày với cái ví rỗng… Ngay từ khi ra mắt, những đoạn giới thiệu như trên đã gây được sự tò mò trong dư luận. Nhiều tác giả trước đó chưa có kinh nghiệm thực sự trong nghề viết, nhưng lại mau chóng “thu nạp” số lượng bạn đọc đáng nể ngay trong lần trước nhất phát hành.

Để làm được điều này, người viết cần không chỉ một chuyến đi… MAI ANH. Trong đó, xúc tiến hoài bão, khao khát, lý tưởng đẹp của những người trẻ. Điều này cho thấy, một bộ phận tác giả đã nắm bắt được nhu cầu của độc giả, nhất là bạn đọc trẻ khi mà hình thức “du lịch phượt”, tự mình đi và khám phá đang dần lên ngôi

Đua nhau viết du ký

Xen lẫn trong sự khâm phục mà người đọc dành cho những cây bút dám đi, dám viết lại là không ít nghi ngờ trước những con số, “thành tích” mà thỉnh thoảng người viết cố tình trưng ra.

Đừng để đọc sách chỉ là trào lưu trợ thì    Sân chơi của những cây bút không chuyên   Tuy không phải là tiện thể loại mới mẻ nhưng văn chương du ký đang có sự “trỗi dậy” đáng ngạc nhiên. Những tác phẩm được để ý trong thời gian gần đây phải kể đến Xách ba lô lên và đi (Huyền Chip), John đi tìm Hùng (Trần Hùng John), Nước Ý, Câu chuyện tình của tôi (Trương Anh Ngọc), Một mình ở châu Âu (Phan Việt), Tôi là một con lừa (Nguyễn Phương Mai)… và trước đó là Đảo thiên đàng (Di Li), Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương; Bánh mì thơm, cà phê đắng (Ngô Thị Giáng Uyên)… Đáng lưu ý, một lực lượng đông đảo tham gia “mặt trận” văn học du ký lại là những cây bút không chuyên, phần đông là những người trẻ.

Nhiều bạn đọc phấn chấn xếp hàng để mua sách, sau khi đọc cũng phải thở dài: “Chẳng như quảng cáo” và “Đọc một lần rồi thôi”.

“Không phải chuyến đi nào cũng thành câu chuyện”, nên đừng đưa quờ quạng những chuyến hành trình lên trang sách. Giữa một “rừng” những tác giả đang đeo đuổi dòng văn chương du ký đầy quyến rũ này, dễ nhận thấy chưa thực thụ có nhiều người tạo được dấu ấn riêng. Có thể thấy, điều chủ chốt khiến tác phẩm của họ vấn đến như vậy là vì bạn đọc tìm thấy tháng nghiệm, vốn sống thực tại qua chính những trải nghiệm của tác giả, qua đó họ có thể tích lũy được khi bước chân vào những hành trình của chính mình.

Đang có những cây bút sa vào tình trạng “ôm đồm” thông báo, “nghĩ gì viết nấy” và thậm chí “đi để lấy thành tích”. Qua cái nhìn của những người nước ngoài, tình yêu quê hương, xứ sở được vun đắp và nhân lên trong trái tim của bạn đọc, tạo sợi dây đồng cảm đối với những người con xa quê. Đó là Phương Đông lướt qua ngoài cửa sổ (Paul Theroux), Sáu người đi khắp người đời (James Albert Michener), Vespa du ký - Từ Roma đến Sài Gòn (Giorgio Bettinelli)… Gia nhập vào trào lưu văn chương du ký, những tác phẩm trên gây ấn tượng cho người đọc, nhất là qua những phân đoạn thú nhận về Việt Nam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét